Thứ Bảy, 12 tháng 7, 2008

Ký Ức


Tôi vẫn lặng lẽ đi trên con đường này, con đường đã bao năm qua không có gì thay đổi cho dù có rất nhiều chuyện đã đổi thay, hai bên đường vẫn là hai hàng me già rũ tán đan nhau thành một vòm cong làm ngập mát con đường, cũng vẫn những vết nứt nhô cao lên trên mặt đường tráng nhựa - vẫn thế, tất cả vẫn thế, nhưng trong lòng tôi đã có những đổi thay.
* * *
Tôi xa em từ đó, đã bao nhiêu ngàn ngày trôi qua hả em yêu? trong lòng tôi vẫn trống vắng thật nhiều! kể từ ngày ấy ......
* * *
Ngày ấy em thơ ngây quá, và tình yêu em đến với tôi cũng trong trắng quá, nhớ lại ngày đầu tiên quen em cũng trên con đường này, con đường có lá me bay, em đang bị một bọn du đảng chọc ghẹo và chúng muốn làm hỗn với em và tôi đã ra tay và cũng từ đó tôi quen em để rồi con tim em và tôi hòa chung nhịp đập, tình yêu đến với nhau thật nhiều mộng đẹp, giờ tan trường tôi chờ đón đưa em, những con đường thênh thang tôi cùng em dạo bước, những rạp xi nê quen mặt hai đứa mình, những tiệm kem, những quán cóc bên đường và buổi tối bên bờ sông trong vòng tay nhau cho nhau những lời yêu thương nhất, những kỷ niệm thật đẹp thật xinh trong mối tình đầu có phải không em?
* * *
Chuyện tình mình thơ mộng quá!!! Nhưng rồi trong một đêm định mệnh trong đời tôi khi em được biết tôi cũng là một thằng du đảng - Tôi nhớ rất rõ cái đêm hôm đó, dìu em đi trong ánh đèn đường, bỗng xuất hiện một lũ bất lương, chúng cũng là du đảng của phe nhóm khác, đã từ lâu có ân oán với tôi; Rồi những gì xảy ra em đều biết hết, tôi phận mình trong lúc thế cô, nhưng cũng vẫn phải tả xung hữu đột, phần bảo vệ cho mình và cũng bảo vệ em yêu. Rồi trong cái rủi cũng có cái may, trong lúc đó các bạn tôi đi qua nên kéo đến thật nhiều, giúp em và tôi thoát qua tai nạn, nhưng lúc đó tôi cũng đà kiệt sức, chỉ vì một vết chém thật sâu, tôi ngất đi không biết bao lâu, đến lúc tỉnh cũng vẫn thấy em bên cạnh, nước mắt em làm tâm hồn tôi hối hận vì yêu em vì được em yêu, mặc dù còn rất mệt nhưng tôi cũng muốn nói thật nhiều cho em hiểu đời tôi thằng du đảng, nhưng em đã nhẹ nhàng đặt lên môi tôi một nụ hôn gắn chặt và thổn thức bên tôi vì em đã hiểu tôi rồi, các bạn đã nói hết về tôi, nên em bảo tôi không cần nói lại, em thầm thì bên tai tôi những lời dịu ngọt :" Anh là thắng du đảng nhưng không phải loại du đảng trong xã hội này, vì hận đời anh đi làm du đảng, vì xã hội bất công anh phải ra tay, anh chưa hề làm lỗi một ngày, anh chưa hề cướp bóc những ai và anh chưa một lần phạm tội, anh chỉ đi giúp kẻ khốn cùng, trong mắt em anh là người ngoại hạng, thằng du đảng ngoại hạng trong mắt của em và em vẫn yêu anh..."
* * *
Thời gian trôi đi tình yêu em và tôi không có gì thay đổi, vẫn những buổi hẹn hò những lúc bên nhau, nhưng tôi đã thấy trong mắt em có nỗi u sầu, khi hỏi đến em gượng cười nói "có gì đâu" nhưng trong linh tính tôi biết đã có gì rạn vỡ....
* * *
Cuộc đời ơi! sao thật là buồn quá, hận cuộc đời tôi làm kẻ lang thang và giờ đây trong một ngày thu tàn, em đã bỏ tôi sang ngang bến khác, trong lòng tôi không hờn không trách, tôi vẫn giữ gìn em luôn được trắng trong, vì linh tính trong tôi biết cũng có một ngày, và ngày đó đã đến với tôi - Em vì thể diện gia phong và vì tương lai cuộc đời mình nên suốt cuộc đời em, tôi vẫn biết em không thể nào lấy một thắng du đảng, mặc dù em thật sự yêu tôi. Đời ngang trái trong những nỗi buồn ngang trái
* * *
Tôi vẫn bước đi trên con đường vắng này để trong tôi vẫn những nỗi sầu chất chứa, ngày biết tin em ra đi tôi như muốn nổi cơn điên, đã tự hành hạ mình trong khói thuốc và ưu phiền, trong men cay của rượu trong tang hoang của những gì trong tầm tay với tới Thời gian trôi qua là liều thuốc làm lòng tôi dịu lại, vết thương trong tim mình giờ cũng đã lành da và hiện tại tôi luôn luôn cầu nguyện "Em được hạnh phúc trọn đời bên cạnh người ta ......."
bienchet

Không có nhận xét nào: