Hay Chuyện Cụ Nhiên (Phần 2)
Hôm nay chủ nhật, cụ Nhiên định bụng sau khi đi Chùa về sẽ ghé nhà cậu con trai út vì hôm nay là sinh nhật con bé My cô cháu út của cụ.
Nghĩ cũng lạ cái con bé này sao hợp tánh cụ nhất trong bầy cháu nội, cháu ngoại, khi nó mới lẫm bẫm biết đi mỗi lần cụ đến nhà là nó cứ đi theo cụ cái miệng cười toe toét, cụ yêu nó lắm cho nên khi đi đâu cụ cũng dắt nó theo, mỗi khi vào Chùa là nó ngồi yên bên cụ, không quấy khóc như trẻ con khác, khi cụ lạy, nó cũng lạy, lúc cụ tụng kinh thì nó nhìn vào miệng cụ rồi cũng nhép nhép miệng theo. Khi nó lên 4 lên 5 thì cụ kể cháu về Lịch sử nước nhà, cụ kể cho nó biết mình là Giòng giống Lạc Hồng, là con Rồng cháu Tiên, rồi lịch sử các đời Vua Hùng dựng nước, các anh hùng của đất nước như Đức Thánh Trần Hưng Đạo, Lê Lợi, Quang Trung Nguyễn Huệ v.v... các câu chuyện dã sử như Phù Đổng Thiên Vương, Sơn Tinh Thủy Tinh, Chữ Đồng Tử, Trọng Thủy Mỵ Châu v.v.... Về Đạo Phật cụ kể Sự tích Đức Phật Thích Ca, Sự tích Đức Phật A Di Đà, trong sự tích các Đức Phật thì Phật Bà Quan Âm là nhiều sự tích nhất nhự sự tích Bà Chúa Ba (Quan Âm Diệu Thiện) sự tích Quan Âm Thị Kính, sự tích Quan Âm Nam Hải, cụ cũng dạy cháu về đạo làm người lấy từ những lời Phật dạy, cụ nói cho cháu biết về luật nhân quả, về luân hồi, về các hạnh lớn của nhà Phật như hạnh nhẫn nhục, bố thí, cứ tùy theo từng tuổi con bé lớn lên cụ dạy cháu mỗi khi có dịp hai bà cháu ở bên nhau, nay tuy nó cũng đã khôn lớn những mỗi khi có thì giờ nó lại đến với cụ để hai bà cháu nói chuyện về những trang sử nước nhà hay nói về những điều đức Phật dạy, nó rất thông minh những chuyện cụ kể vài lần là nó thuộc ngay và tính tình nó cũng giống cụ, nghĩa là cũng rất thương người nghèo khổ. Trong các dịp làm việc thiện nguyện đều có nó tham gia, đi quyên góp tiền cho lũ lụt tại quê nhà cũng có nó, thiên tai trên thế giới nó cũng tham gia, như năm 2005 có hai cơn bão lớn là Katrina và Rita đổ vào nước Mỹ cũng có phần của nó đi quyên góp tiền bạc và phẩm vật cứu trợ, nói về các trẻ thơ mồ côi tại quê nhà thì nó luôn xúc động, có lần nó hỏi cụ :
- Bà ơi! sao nước mình nghèo thế? làm cụ cũng phải rớt nước mắt và cũng không biết trả lời làm sao.
Cũng có lần cụ hỏi nó :
- Bà hỏi cháu nhé! nếu ở nhà cháu đã có đầy đủ đồ ăn thức uống rồi, cháu không cần phải mua gì nữa, nhưng trong túi cháu chỉ còn có một đồng mà cháu gặp một người nghèo cần tiền mua đồ ăn thì cháu làm sao? nó chỉ do dự trong tích tắc rồi trả lời :
- Thì cháu sẽ cho người đó một đồng cháu đang có.
- Thế thì cháu hết tiền rồi.
- Nhưng nhà cháu còn thức ăn mà.
Đấy, đứa cháu gái út của cụ nó như thế đầy.
() ()
()
- Cháu đang buồn bà đó phải không?
Con bé không trả lời.
Cụ nói tiếp : - Chủ nhật tuần rồi vì cháu đi sinh hoạt nên bà không cho cháu đi với bà đến dự bữa cơm chay gây qũy lấy tiền gửi về Việt Nam nuôi các trẻ em mồ côi, cháu biết không? nhìn những hình ảnh các em bà xúc động lắm, cháu cũng biết rồi, quê hương mình rất nghèo còn rất nhiều trẻ em lang thang không nhà không cửa, không cả miếng ăn, nên số tiền bà để dành định mua quà mừng sinh nhật cháu bà đã mang ra gửi tặng các em mồ côi bên Việt Nam rồi. Nhưng hôm nay bà đi Chùa sau khi tụng kinh xong bà đã đi đến truớc Tôn Tượng Mẹ Hiền Quan Âm, bà qùy xuống cầu nguyện Mẹ hiền Quan Âm luôn phù hộ cho cháu, bà cầu nguyện cho cháu bà luôn luôn khoẻ mạnh, sáng suốt và thông minh, học giỏi, làm người con hiếu hạnh, biết thương người và vật, biết thế nào là lành thì nên làm, thế nào là dữ thì nên tránh, biết chia cơm xẻ áo với những nguời nghèo khổ; Sau đó bà cúi xuông hôn chân tượng Mẹ Hiền Quan Âm và bây giờ đây,
Nói đến đó cụ nhẹ nhàng nâng cháu dậy kéo sát vào người cụ, cụ đặt môi mình lên trán cháu một nụ hôn trong lúc vừa hôn cụ vừa nói :
- Hôm nay sinh nhật cháu, bà không có gì chỉ có nụ hôn này tặng cho cháu vì đây là Nụ Hôn Quan Âm cháu có vui không?.
Cô bé nhận nụ hôn của cụ, nghe cụ nói, nó nhíu mày và chỉ một thoáng sau hai mắt nó sáng lên lóng lánh, miệng nó cười thật tươi như đoá hoa sen buổi sáng, nó reo lên :
- Cháu biết rồi bà ơi! vật chất thì không bao giờ bền vững, chỉ có tình thương mới là bất diệt trên thế gian này, nói đến đó nó sà vào lòng cụ bật lên tiếng khóc
Cả nhà chợt nghe tiếng khóc của nó thì cùng kinh ngạc trố mắt nhìn về phía hai bà cháu. Trong khi đó cụ Nhiên vẫn an nhiên ngồi đó ôm cháu vào lòng, cụ hỷ hả cười và cái câu quen thuộc mà cụ hay thường nói bật ra trên môi cụ :
- "Cái con bé thế mà hay"
() Bài viết này để tặng ái nữ chị Hiền Vy
đã luôn sát cánh bên mẹ trong công việc từ thiện
Xứ Hoa Hồng
ngày 12 tháng 4 năm 2007
bienchet&bupbenhatban
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét