Thứ Bảy, 12 tháng 7, 2008

Tập Thơ "Những Bài Thơ Không Tên"


Bài Thơ Không Tên Số 1

Tôi đếm từng bước trên đường Lê Lợi
Chiều cuồi tuần phố xá thật đông vui
Từng cặp trong tay e ấp nói cười
Dòng xe cộ phóng nhanh như thác lũ

Những kỷ niệm hiện vể trong quá khứ
Ở nơi đây ngày ấy đã xa rồi
Cũng buổi chiều có những áng mây trôi
Tôi đã gặp và quen em từ đó

Người em nhỏ với tóc mây buông phủ
Và nụ cười e thẹn nở trên môi
Dáng dấp kiêu sa từng bước ngọc ngà
Tôi đắm đuối chết trong làn mắt ấy

Kỷ niệm yêu nhau được bao? là mấy?
Tôi âm thầm đưa tiễn bước em đi
Chung quanh tôi còn lại những gì ???
Tôi chết lặng trong dòng đời lạnh lẽo


Bài Thơ Không Tên Số 2

Gặp lại làm gì em hởi em ???
Quên đi như trăng xế qua thềm
Còn đâu ước hẹn non cùng biển ?
Còn gì những tiếng nói dịu êm ?

Anh đã cố quên nhưng chẳng quên
Đêm nay trăng lại xế qua thềm
Ngồi đây lật lại chồng thư cũ
Vẫn thấy bồi hồi nhớ thương thêm

Đọc một trang thư, hai trang thư
Sao tình ta lại như sương mù
Cho nên gấp lại dòng thư cũ
Nhớ lại làm gì em hỡi em ???


Bài Thơ Không tên số 3

Ánh trăng đã xế non Đoài
sao đêm quá ngắn ? cho hoài nhớ thương
Sao Mai lấp lánh trong sương
người đi kẻ ở có vương tơ lòng

Còn gì đâu nữa mà mong
ngoài trời sương rụng cho lòng tái tê
bên nhau một cõi đi về
lời non, lời nước có hề được đâu

Nhìn em luôn mãi u sầu
vòng tay đan lại cho nhau cuộc tình
hết rồi duyên nợ ba sinh
em về bên ấy một mình anh đau

Hết rồi xin hẹn kiếp sau
làm chim liền cánh có nhau trọn đời
kiếp này như giọt sương rơi
đời anh đã chết, ngàn đời Yêu Em


Bài Thơ Không Tên Số 4

Đêm chăn lẻ cô đơn ngày tháng
mây cứ trôi cứ phũ phàng trôi
trên trời những vệt sao rơi
trong lòng em vẫn rối bời ruột gan

Đêm năm canh thở than trằn trọc
nhớ một người biền biệt phương xa
đêm nay mưa lại chan hòa
riêng anh có biết lệ nhòa mi em ???

Từng đêm thức bên rèm nhung nhớ
cánh én bay xa tít mù khơi
đời em đành chịu lẻ loi
bao nhiêu nhung nhớ vẫn ngời trong em

Anh viết tiếp vần thơ hai đứa
đã cho nhau trong một cuộc tình
sao em cứ lại lặng thinh
nỗi buồn trong mắt một mình em mang


Bài Thơ Không Tên Số 5

Hiu hắt lạnh Thu sang rồi đó
ngoài sân kia lác đác lá vàng
tình anh vẫn mãi chưá chan
nỗi buồn như những lá vàng ngoài sân

Mưa tí tách cô đơn quạnh quẽ
bên ngọn đèn chiếc bóng đơn côi
thầm thương người ở phương trời
cũng mang tâm trạng "bên đời quạnh hiu"

Trăng Thu lạnh, gió heo may thổi
như mang về kỷ niệm ngày xưa
bao nhiêu nhung nhớ cho vừa
viết vào đây những vần thơ tặng nàng

Nhớ từ độ Thu sang, ngày đó
Anh xa Em nửa qủa địa cầu
bao giờ cho hết sầu đau ?
bao giờ Ô Thước nhịp cầu bước sang ???


Bài Thơ Không Tên Số 6

Anh xa Em ba năm có lẻ
hơn ngàn ngày đã phải chia xa
nơi đây sương khói nhạt nhòa
nhưng tình anh vẫn đậm đà như xưa

Ngồi nhớ lại những ngày thơ cũ
mình cùng nhau học một mái Trường
biết bao kỷ niệm thân thương
cùng nhau chia sẻ còn vương tơ lòng

Vòng tay ấm dìu em dạo bước
những thác cao, đèo núi cheo leo
Hồ Than Thở ấy một chiều
bên anh lặng ngắm mây chiều lang thang

Có những lúc vui chơi biển vắng
sóng bạc đầu hai đứa tung tăng
bên nhau không chút ngại ngần
lướt trên sóng bạc trong vòng tay nhau

Tiếng cười trong xóa tan yên tĩnh
buổi trưa Hè bên gốc Sầu Riêng
vườn cây vào hạ êm đềm
trao nhau những nụ hôn mềm ngất ngây

Những lúc đó quên đi ngày tháng
mình tưởng rằng sẽ chẳng lìa nhau
nhưng rồi sương khói nhạt màu
sầu lên khóe mắt, lệ nhòa mi em


Bài Thơ Không Tên Số 7

Em còn nhớ chuyến đi Đà Lạt ?
vào mùa hè nhân dịp bãi trường
sương mù xứ lạnh Cao Nguyên
bên anh em tỏ lời nguyển thủy chung

Hồ Than Thở bình minh sương phủ
em gục đầu nép sát vào anh
ngoài trời giá rét căm căm
nhưng lòng ta lại mênh mông êm đềm

Hồ Xuân Hương đêm đêm đếm bước
anh dìu em dưới ánh đèn màu
bên tai thủ thỉ cho nhau
đừng bao giờ nhạt sắc màu nhe em

Rừng Ái Ân vi vu trong gíó
đượm màu xanh bát ngát rừng thông
Cam Ly tiếng nước không ngừng
dấu chân hai đứa đã từng đi qua

Suối Vàng đó, xa xa suối Bạc
em bảo rằng chẳng thiết giàu sang
chỉ mong tình chẳng trái ngang
để cho sấu khổ bẽ bàng duyên em

Những tình khúc êm đềm anh viết
chỉ mình em, chỉ mỗi em thôi
dù cho năm tháng đổi dời
nhưng lòng anh vẫn trọn đời Yêu Em


Bài Thơ Không Tên Số 8

Nha Trang đến một ngày biển đẹp
em bên anh cùng dạo Tháp Chàm
ngước nhìn Thành Quách tan hoang
rêu phong phủ kín của ngàn năm xưa

Em buồn bảo "người xưa đâu nhỉ?"
chỉ còn đây cảnh cũ xác xơ
em mong tình đượm như mơ
đừng tan hoang lạnh xác xơ như người

Trên Cầu Đá em anh rong ruổi
ngồi bên anh dưới bậc Hòn Chồng
tiếng em thủ thỉ bên anh
"tình mình sẽ mãi như Hòn Chồng kia"

Hải Học Viện và nhiều di tích
anh dìu em xuôi ngược gần xa
dưới chân Đức Phật Thích Ca
em thầm cầu nguyện mình là của nhau

Hàng phi lao Duy Tân ngập gió
bờ biển chiều sóng vỗ tung tăng
đàn Hải Âu lượn từng từng
đuà vui trong nắng như mừng duyên ta

Suối nước nóng Ninh Hoà mình đến
cảnh thiên nhiên hùng vĩ đẹp xinh
vui tươi em bảo "Nước mình
có nhiều di tích thắm tình Quê Hương"

Anh vẫn viết, sẽ hoài hoài viết
cho cuộc tình hai đứa "Anh Em"
những đêm trăng sáng biển êm
nằm bên bãi biển trong vòng tay nhau


Bài Thơ Không Tên Số 9

lời tình tự ban đầu ngày ấy
nay còn đây là những cánh thư
màu xanh hy vọng hoang xơ
tím buồn nét chữ vẫn như ngày nào

trời thăm thẳm bao la vời vợi
lòng đại dương bát ngát mênh mông
tình yêu anh vẫn chất chồng
như bầu trời rộng như lòng đại dương

khung trời đó người thương có biết
đêm có dài, giờ có ngừng trôi?
chỉ mong thấy ánh mặt trời
chỉ mong gặp lại hình người dấu yêu


Bài Thơ Không Tên Số 10

hai phương trời giờ xa xôi qúa
dĩ vãng nào chôn chặt đời ta?
thân em như một cành hoa
phong sương vùi dập biết là về đâu?

mây dăng sầu cheo leo đỉnh núi
tuyết ngoài trời, tuyêt lạnh hồn ta
con thuyền sóng dập, mưa sa
anh ơi! có biết lệ nhòa mi em?

những êm đềm còn trong kỷ niệm
sẽ mang theo lịm kín đời em
dù cho năm tháng nhạt nhòa
tình em vẫn vẹn như ngày đầu tiên


Bài Thơ Không Tên Số 11

đêm từng đêm miên man suy nghĩ
gái dậm trường ai thấu cho em?
trở trăn nước mắt ướt mi
anh ơi! ai trả xuân thì cho em???

anh vẫn đi, anh còn đi mãi
lực cản nào dừng được bước anh?
tình yêu cứ ngỡ màu xanh
giờ thành mộng ảo, giờ thành hư vô

em lịm chết, bơ vơ ngày tháng
thân héo hon, tâm trí xác xơ
anh ơi! đợi đến bao giờ???
cánh chim lãng tử trở về với em

sinh ra đời đều mang định mệnh
kiếp của em không được anh yêu
tình yêu như gió một chiều
đời em bất hạnh chịu nhiều đắng cay


Bài Thơ Không Tên Số 12

những nỗi sầu em đang chất chứa
lạnh từng đêm, em lạnh tửng đêm
để trong giấc ngủ chập chờn
anh ơi! có biết nỗi buồn trong em?

từ khi người ra đi từ đó
ngày tháng trông, thơ thẩn vào ra
đời em là một cánh hoa
phong sương trôi dạt biết là về đâu

nỗi lòng sầu của người trinh nữ
anh có thương có hiểu cho chăng?
em mong anh ghé về thăm
chỉ trong chốc lát hay là phút giây


Bài Thơ Không Tên Số 13

anh trở lại khung trời kỷ niệm
vùng trời mơ màu nhiệm thiêng liêng
để ru em ngủ triền miên
ngàn năm vẫn giữ xuân mềm trên môi

bờ vai gầy tay anh ôm ấp
vòng tay đan chấp lại nguyện cầu
xin đừng mãi phải xa nhau
cho anh hát bản kinh cầu tình yêu

đêm vẫn ngủ trời chưa muốn sáng
anh vẫn không sao lãng làm thơ
cho em để hết đợi chờ
cho em tất cả ước mơ ban đầu


Bài Thơ Không Tên Số 14

Tuyết đang tan rồi đó
mùa Xuân đã trở về
bên ngoài đàn én lượn
cây cỏ đang hồi sinh

Em ngồi bên khung cửa
tóc phủ ngang bờ vai
nhìn mùa Xuân đang đến
em có hoài bâng khuâng

Đôi mắt thơ ngây ấy
không nhuốm chút bụi trần
vì Mẹ Cha còn đủ
là vẫn còn mùa Xuân


Bài Thơ Không Tên Số 15

Bây chừ đang vào Xuân
bên rặng cây Ngô Đồng
đang ra hoa kết quả
đàn bướm lượn lờ bay

Em ngồi trong nắng mai
hong tóc mây mượt mà
ánh mắt thơ ngây quá
bầu trời là hương hoa

Em đi trong mùa Xuân
cây cỏ níu chân em
reo vui trên đường nhỏ
em vẫn là mùa Xuân


Bài Thơ Không Tên Số 16

Khi đang yêu nhìn đời trong ánh mắt
như ban mai, như tất cả bầu trời
chung quanh ta cả vạn đoá hoa tươi
đang nở rộ lan mùi hương thơm ngát

Khi đang yêu màu tình xanh trong mắt
trong cuộc đời ta luôn mãi có ta
dù thời gian năm tháng có nhạt nhoà
ta vẫn giữ màu tình xanh trong mắt


Bài Thơ Không Tên Số 17

Ta ngồi trên ghềnh đá
nghe sóng biển âm vang
điếu thuốc lá cháy tàn
mang tâm hồn đi hoang

Yêu em "Búp Bê nhỏ"
em nằm trong vòng tay
ta nén tiếng thở dài
vì chia tay ngày mai

Em về nơi nào đó
ta đơn độc phương này
mang thân xác héo gầy
trên trời mây vẫn bay


Bài Thơ Không Tên Số 18

những vần thơ viết tặng cho em
khi ở nơi đây đã lên đèn
vào đêm mùa hạ trời trong vắt
lững lờ vài cụm mây trôi êm

anh viết cho em lời êm đềm
cho em hơi thở, tiếng dịu êm
cho em tất cả niềm ước vọng
để trong giấc ngủ vẫn bình yên


Bài Thơ Không Tên Số 19

Tráng sĩ "hề" Giai nhân "hề" dưới ánh trăng
hồ thu "hề" lấp lánh ánh chị hằng
ven bờ liễu rũ như say ngủ
để người tình tự dưới đêm trăng

Giai nhân "hề" Tráng sĩ "hề" đồi ẩm chung
chị hằng "hề" e ấp cũng ngại ngùng
nên vén mây trời che mặt lại
cho đôi tình nhân chẳng thẹn thùng

Tráng sĩ "hề" Giai nhân "hề" mộng dưới trăng
mặt hồ "hề" lấp lánh dải sông ngân
nhè nhẹ gíó thu về khấy động
vui cùng Tráng sĩ với Giai nhân

Không có nhận xét nào: